Điều làm Mạc Tử Liên sinh ra hiềm nghi với Xuyên Sơn ngoài khả năng hoạt động trơn tru lạ lùng của các cơ quan dưới vực Bát Khổ qua bằng đấy năm bị bỏ hoang thì còn vì khi bị xoáy nước hút xuống lòng sông, giữa đám xương trắng, y phát giác thi thể người 'tươi mới' và không khỏi liên tưởng tới sự việc tại Lôi đài.
Phàm cứ là chuyện dính tới triều đình thì rắc rối, mà dính vào hoàng đế thì không thể đùa. Ba mươi năm, mười một trưởng môn là minh chứng về thủ đoạn tàn độc của Phó tướng gia và Tiên đế đối với Xuyên Sơn.
Xuyên Sơn nhờ trưởng môn thứ mười hai tức ông ngoại Quân Tiêu Mặc mà thoát khỏi ác nghiệp nên trọng kiếm Thiên Nhai Đoạn Trường mang giá trị tinh thần và ý nghĩa định hướng rất lớn với họ. Lão tiên sinh chủ tọa dùng hai tay nâng ngang mặt kiếm, ánh mắt chứa chan kính trọng.
"Tâm tư vị kỷ trong việc chúng ta giam giữ Ô Dạ Đề dưới vực Bát Khổ suốt mười năm qua là mong muốn tìm hiểu về các cơ quan từ lão để tìm cách hóa giải..." Họ thành thực thừa nhận: "Ô ma đầu có thể bơi ra, bơi vào vực Bát Khổ để phi tang dấu vết tội ác chứng tỏ hiểu biết của lão về cơ quan không ít."
Khó trách tư tâm này của bọn họ, vị thế của Xuyên Sơn thật sự rất nhạy cảm. Chính đạo không phải lúc nào cũng chỉ tìm phe chính mà chơi, ai bảo lòng người luôn nảy sinh tà ý, trái lại thì tà đạo đã sớm bị tiêu diệt.
"Ta có thể thấy..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-muc/1079662/quyen-3-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.