“Được rồi, Liên Nhi đừng khóc nữa nhé, ca ca không sao mà.” Quân Huyền đã dỗ Mạc Tử Liên nín khóc một lần, ai ngờ y vừa thấy các thương tích của hắn thì lại ngân ngấn nước mắt ngắn dài. Hắn lau gò má đẫm lệ của y, bất đắc dĩ: “Hay là Liên hôn ta đi, có thể ta sẽ bớt đau hơn đấy.”
“Ta xin lỗi…” Y khụt khịt mũi gật đầu, sau đó thực sự cẩn thận từng li từng tí hôn lên vết thương của hắn, mỗi nụ hôn đều ẩn chứa đau xót vô cùng.
Quân Huyền gạt nước mắt của y, càng lau càng thương, bỗng xúc động nắm tay y, ngậm lấy bờ môi kia. Y cũng phối hợp hé răng, đưa lưỡi mời gọi. Hai làn hơi thở nóng ấm đan vào nhau cọ xát bờ môi, gò má mỗi người bén lửa lan đi khắp toàn thân. Động hay nên gọi là hốc đá chỉ vừa đủ cho người ngồi duỗi chân, phía dưới lót hai lớp chăn mềm cũ kỹ. Quân Huyền vừa hôn vừa ấn Mạc Tử Liên nằm xuống, trải qua khoảnh khắc Tử Thần cận kề, càng cảm thấy thân mật bao lâu cũng không đủ, dù đang bị thương thì sao? Hắn cảm thấy muốn y, cũng thẳng thắn với ham muốn của mình. Y còn bạo dạn hơn hắn, rất chủ động nhấc eo, vòng chân quấn quanh hông hắn cọ xát. Quân Huyền tê rần gáy, nặng nề thở hai hơi, xoa bóp bắp đùi y hỏi: “Muốn thế nào, hửm?”
Mạc Tử Liên thẳng tay vạch ngực áo trước mắt ra, khẽ rướn cổ liếm cắn yết hầu chậm rãi lên xuống, hai bàn tay quá phận sờ vào hai hạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-muc/1079652/quyen-3-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.