Mạc Tử Liên không để Y Nhã đắc chí, tóm lấy bàn tay ả đâm đoản kiếm vào bụng mình, truyền công lực Mạn Châu Sa như nước đê vỡ ngấu nghiến nội công của ả. Ả tái mặt, ngũ quan trở nên dữ tợn: "Ngươi đúng là chẳng quan tâm gì đến Quân Huyền!"
Y Nhã giãy mạnh toan rút kiếm và tay ra - nhưng Mạc Tử Liên vẫn kiên định kìm giữ ả. Hai ảnh vệ như bóng ma từ hư không phi tới ả. Y Nhã cuống quýt đẩy Mạc Tử Liên, quay đầu thoát thân, dậm chân phất đôi tay chưởng về hai hướng, đánh gục Tam và Lục văng xa ba trượng. Công lực tầm này có thể sánh ngang với các đại cao thủ như Tru Thiên, Diệt Địa.
"S -... sao?" Mạc Tử Liên ôm vết thương nhìn ả.
"Cốc chủ ơi, cốc chủ à." Y Nhã thoắt cái vứt bỏ dáng vẻ hoảng hốt, cười hì hì nhảy nhót: "Ngươi đúng là được chúng ta bao bọc quá kỹ rồi. Ái dà, thân trong tà đạo mà lòng tựa ngọc trai, tâm địa của ngươi quá sạch sẽ, làm sao có thể đấu với ma nữ thâm độc ta đây?"
Ả vừa nói vừa giơ lên một phiến ngọc xanh lục đục màu, tươi tắn quỷ dị như thể không hề cảm thấy đau đớn khi máu ròng ròng nhễ nhại trên bờ môi, dưới cằm. Thế ra bọn ả không chỉ đánh cắp kiếm Vọng Lai mà còn nhét luôn Lục Phách hoàn có thể hấp thu công lực vào tay áo nhằm đối phó với Mạn Châu Sa của y. Đủ quỷ quyệt.
"Ta xin lỗi." Y Nhã bỗng nói: "Ta đã sai khi bảo cốc chủ không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-muc/1079636/quyen-2-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.