Lần này tôi đã thành công bước ra khỏi cánh cửa bệnh viện của Lâm gia rồi. Tuy nhiên, tâm trạng tôi thiện tại không tốt lắm, tôi chỉ muốn làm một bạch phú mỹ vô ưu vô lo, theo đuổi nam thần của mình thôi. Đột nhiên phát hiện có thể mọi thứ sẽ không dễ dàng như mình nghĩ, có thể tương lai vì một lý do nào đó mà phải kết hôn với một người không thích mình, có thể chỉ là "không có cảm giác chán ghét" thôi. Đúng thật là ở trong chăn mới biết chăn có bao nhiêu con rận.
Mang theo tâm trạng nặng nề về nhà, vì thiết kế của Trịnh Gia khá đặc biệt nên khi xuất nhập đều phải qua nhà lớn trước mới có thể về nhà nhỏ của mình, thường thì vào nhà lớn người đầu tiên tôi gặp sẽ là bà nội. Quả thật tôi không biết sắc mặt hiện tại của mình không tốt lắm, lại có phần tái nhợt khó coi đến khi thấy bà nội lo lắng xoay ngược xoay xuôi tôi mới biết mình lại làm cho người lớn lo lắng rồi. Lê Na lần này thành thật khai báo đã mang tôi đi bệnh viện, bà nội nghe thấy đích thân Lâm Cảnh Nghi khám cho tôi mới yên lòng. Tôi lại được khai sáng rồi, hóa ra người kia quả thật có tài như vậy.
Nhưng mà hành động tiếp theo của bà nội khiến tôi tá hỏa rồi, bà gọi điện một lượt cho mọi người trong gia đình ra lệnh cho họ về nhà ngay lập tức, chính xác là toàn bộ mọi người từ ông nội, đến anh trai tôi, ngay cả người vô hình trong nhà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-moc-mien-trong-gio/216254/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.