Tôi thật sự cảm thấy hoang man, đang muốn đi tìm Tô Kiệt thì anh ấy đã xuất hiện, mà tình huống tôi không muốn thấy nhất chính là bên cạnh anh ấy lúc này không ai khác chính là Ngô Dật Hiên. Tôi đã tưởng tượng trăm ngàn lần phương thức xuất hiện trước mặt anh ấy, cho dù là với tư cách là một bạn diễn trong vai nô tỳ đi chăng nữa, tôi cũng sẽ đứng trước mặt anh ấy một cách tỏa sáng nhất, tôi sẽ cho anh ấy thấy cho dù chỉ là vai diễn ba phân cảnh tôi cũng sẽ hoàn thành một cách xuất sắc nhất để lại cho anh ấy ấn tượng tốt đẹp nhất. Còn bây giờ, tình huống gì đây? Tôi đang bị cô lập trong một góc dưới sự chỉ trỏ của mọi người, mặc dù khi phát hiện Tô Kiệt và Ngô Dật Hiên đến mọi người đã im lặng làm như không có chuyện gì xảy ra nhưng chỉ có quỷ mới biết họ đã đứng đó từ lúc nào. Tôi ngơ ngác nhìn đám diễn viên hoàn thành vai diễn trong cuộc sống của mình một cách hoàn hảo, không nhìn cũng biết bản thân mình lúc này trông chật vật thế nào. Tôi hít sâu một hơi, cố gắn lấy hết can đảm, ngẩng mặt nhìn về phía hai người ở cửa, thầy dạy diễn xuất nói rằng tôi có một đôi mắt biết nói, điều này rất có lợi cho nghiệp diễn viên, vậy nên tôi hoàn toàn chắc chắn rằng ánh mắt của mình lúc này thể hiện rất rõ với Tô Kiệt rằng, đến đi, đến đòi lại công bằng cho em đi, nếu không em sẽ mách anh trai. Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-moc-mien-trong-gio/216252/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.