A.. Tôi vừa nghe thấy tiếng gì vậy nhỉ? Tiếng ly nước ngã? Tiếng dao cứa mạnh lên dĩa? Hay là tiếng muỗng va vào chén? Không đúng. Là hỗn hợp của ba âm thanh này thì phải. Là ai có thể tạo ra những âm thanh thần kỳ thế này trên bàn ăn vậy? Tôi đảo mắt một vòng, anh trai yêu thương của tôi đang đỡ ly nước đã đổ ra bàn hết sức chật vật, anh ấy vậy mà còn không quên há hốc miệng nhìn tôi với ánh mắt như gặp một chuyện kinh dị nhất trong cuộc đời mình. Tôi lại đảo mắt một vòng. A.. Chị họ đang uống canh mà lúc này chị ấy cũng đang kinh ngạc nhìn tôi, tôi liền đáp trả chị ấy một nụ cười hết sức thân thiện sau đó tôi cố gắn ngẩng đầu nhìn mọi người. Bác gái vốn luôn dịu dàng ít khi xúc động, vậy mà bây giờ lại có biểu cảm phong phú như vậy á. Trời ơi, chuyện tôi muốn đi đóng phim khó lý giải lắm sao? Không phải xu hướng bây giờ là tiểu thư nhà giàu tham gia showbiz thể hiện ta đây nhà giàu đẳng cấp chơi khác người?
Tôi rụt rè lên tiếng:
- Chuyện này khó tiếp nhận như vậy sao?
Ba tôi ngồi cách tôi hai ghế tằng hắng giọng hỏi lại:
- Con thấy sao?
À ba tôi từ lúc nào cũng biết cách vòng vo vậy nhỉ?
- Cuộc sống nhàm chán, con chỉ muốn tìm niềm vui thôi mà.
Ông nội tôi ngồi phía trên tằng hắng hai tiếng rồi nói như ra lệnh
- Vậy đến công ty học hỏi đi..
- Ông thấy đến công ty làm sai vặt có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-moc-mien-trong-gio/216244/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.