Cảnh đầu tiên của bộ phim này là nữ chính đứng trên đỉnh một ngọn núi nhìn mặt trời dần dần lú ra khỏi đường chân trời, bắt đầu một ngày làm việc mới. Một tô mì thịt bò dường như chẳng còn lưu lại được bao nhiêu trong bụng khi tôi leo lên đến đỉnh núi. Đỉnh núi này đã là đỉnh thấp nhất trong các ngọn núi xung quanh đây rồi vậy mà khi leo lên đến nơi toàn thân tôi đã ướt đẫm, cảm giác cơ thể rã rời không còn một chút sức lực nào, tôi nhìn Tô Tranh tinh thần sung mãn bên cạnh có chút cảm giác tủi thân, giữa người với người cũng có khác biệt lớn như vậy đấy. Đạo diễn thuộc nhóm người leo lên đến nơi đầu tiên, anh ta nhìn tôi ngồi bệt xuống đất thở hồng hộc, liền chạy tới cười hì hì hỏi có cần nghỉ ngơi một chút không? Tôi nhìn anh ta có cảm giác muốn đạp một phát cho anh ta rơi xuống chân núi luôn cho rồi, nhìn tôi có chỗ nào mà không cần nghỉ ngơi hả, rõ ràng anh ta là đang nhắc khéo tôi nhanh chóng chuẩn bị mặt trời sắp lên đến nơi rồi. Tôi liếc anh ta một cái rồi lồm ngồm bò dậy đi đến lều tạm mới dựng xong, thay xong trang phục liền nhanh chóng để thợ trang điểm vùi dập nhan sắc một phen. Sở dĩ tôi dùng hai từ vùi dập là bởi vì khi tôi bước ra khỏi lều, Tô Tranh nhìn thấy tôi đã gào rú một phen khiến người người đều không hẹn mà cùng ngừng việc trong tay, đồng loạt quay lại nhìn tôi sau đó cùng nhau ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-moc-mien-trong-gio/1160424/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.