Sáng chủ nhật, tôi uể oải nhìn lên bầu trời xám xịt đầy mây đen, từng hạt mưa nặng trĩu thi nhau rơi xuống mặt đất như đang ném hết tất cả muộn phiền lo âu vào lòng người và tôi đành phải mang theo cả bầu trời muộn phiền lo âu này đến địa điểm casting. Đến nơi, Lê Na liên hệ nhân viên của đoàn phim để biết chính xác địa điểm, sau đó cô ấy dẫn tôi vào một căn phòng trên tầng năm, ở đây khá rộng rãi nhưng lại không có mấy người. Tôi nhìn quanh căn phòng lớn trống trải này một vòng, xác định tính luôn cả tôi cũng chỉ có bốn người đến thử vai. Lê Na nhìn họ một lát rồi nhỏ giọng phân tích từng người một cho tôi nghe. Hóa ra ba người họ đều là những diễn viên đang nổi hiện nay, ai ai cũng trẻ trung xinh đẹp, khí chất minh tinh của họ làm cho cả căn phòng tràn ngập ánh hào quang mặc cho bên ngoài kia trời không có lấy một tia nắng, lại khiến tôi càng lo lắng hơn. Tôi ngồi đợi tầm mười lăm phút, cuối cùng cánh cửa bên trong cùng của căn phòng cũng mở ra. Hóa ra căn phòng rộng này còn có một phòng nhỏ bên trong nữa, đi ra có tất cả bốn người, trong số họ có cả Ngô Dật Hiên. Anh ấy từ lúc bước ra đã nhìn tôi chằm chằm, nhưng là với vẻ mặt tràn đầy không vui, không biết tôi có nhìn nhầm không mà dường như trong mắt anh ấy còn mang theo cả sự tức giận, tôi tự hỏi bộ mình có làm sai chuyện gì sao?
Hôm nay tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-moc-mien-trong-gio/1160415/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.