Chuyện là tôi đang ngồi ké dù che nắng của chị Vũ Đồng vừa ngắm trai đẹp vừa uống nước đậu xanh mà lúc sáng Lê Na đã chuẩn bị. Đột nhiên chị Vũ Đồng hỏi tôi thích Ngô Dật Hiên sao? Tôi đầu tiên là kinh ngạc, chuyện này mà còn phải hỏi sao, cả trường quay ai mà không biết? Vậy nên tôi tất nhiên là sảng khoái thừa nhận rồi, chuyện thích Ngô Dật Hiên cũng không có gì đáng xấu hổ, thử hỏi trong đoàn phim này có mấy cô gái không thích anh ấy chứ? Không phải đến chị Vũ Đồng cũng ngày ngày cùng tôi ngắm anh ấy sao? Chị ấy nghe tôi trả lời xong lại hỏi:
Vậy chị ngắm cậu ấy em không ngại chứ?
A... Chị Vũ Đồng hỏi đến vấn đề này thì tôi phải suy nghĩ một chút, tại sao chị ấy lại hỏi như vậy nhỉ? Mặt là của anh ấy, anh ấy không cấm thì mọi người cứ ngắm thôi, liên quan gì đến tôi mà tôi phải ngại chứ? Tôi nghĩ sao thì nói vậy, nhưng càng khó hiểu hơn là chị ấy cứ nhìn tôi rồi cười ha ha, nói tôi thật ngây thơ. Trời à... Ngây thơ cơ đấy, chị ấy nói tôi ngây thơ? Tôi là ai chứ, là người sống qua hai kiếp, cộng số tuổi của hai kiếp lại có khi chị ấy còn phải gọi tôi bằng cô ấy chứ, vậy là tôi liền trả lời chị ấy:
Em ngây thơ? Chị nhìn em có chỗ nào giống một cô gái ngây thơ không?
Thật ra khi tôi hỏi chị Vũ Đồng câu này thái độ có hơi hơi khó chịu một chút, dù sao cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-moc-mien-trong-gio/1160401/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.