Tôi ngẩng đầu nhìn, rõ ràng là Bích Thanh Thần Quân và Ngao Vân vẫn đang tung trưởng trênkhông trung, sao mà cái đám người này dường như không nhìn thấy… Khôngphải là dùng phương pháp tàng hình chứ?
“Không được! Tôi phải vào cứu cô ấy.” Cốc Nhạn ma ma phủi bụi trên người,”Thiếu một chiêu tròcũng được nhưng thiếu một người thì tôi làm sao mà sống được.”
Các cô gái ở bên cạnh lập tức lao lên kéo lấy bà ta đồng loạt kêu lên:”Mama đừng vào! Bà xảy ra chuyện chúng tôi sau này làm sao mà sống được!”
Vừa lôi vừa kéo, tôi nhìn thấy Tây Phượng Lầu đã sắp đổ hoàn toàn rồi, cảmthấy hai tên kia đánh nhau chắc cũng đủ rồi, thế là vội vàng nhảy lênmái nhà kêu to mấy tiếng, thu hút sự chú ý của bọn họ.
BíchThanh Thần Quân nguôi giận, anh ta lấy kiếm dí vào cổ Ngao Vân nhảy đếntrước mặt tôi, nhìn khắp nơi, dường như tỉnh mộng, trong ánh mắt ánhlên một nỗi buồn, hấp háy môi, ngược lại không nói được gì cả. Ngao vâncũng dừng tay, cũng nhảy xuống, giận dữ nhìn Bích Thanh Thần Quânnói:”Ngươi không phải là nổi tiếng yêu thương nhân loại sao? Ngươi không phải không làm bị thương người khác sao? Tại sao hôm nay lại làm bịthương nhiều người thế?”
“Hôm nay kết thúc cuộc chiến ở đây.” Bích Thanh Thần Quân một tay ôm lấy tôi, sử dụng phép thuật, biến tấtcả vôi vữa và tường cứng chắc lại, cái cây mây từ từ dài ra chặn đứngTây Phượng Lầu đang lung lay sắp đổ, sau đó đi vào bên trong:”Đi xemphía trong còn có người không?”
“Nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-mieu-mieu/1869568/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.