Tôi cũng vui vẻ vẫytay cáo từ với bà ta, và ngoan ngoãn hiểu chuyện đến trước mặt đại nương có tên là Cốc Nhạn ma ma, nghe theo chỉ dẫn của bà ấy, Cốc Nhạn ma manâng cằm tôi lên, xoay một vòng nhìn ngắm tôi rất lâu, và sờ mó khắpngười, sau khi sờ được một nửa bắt đầu hỏi:”Ngươi có thể hát ca khúcngắn nào không?”
“Có thể.” Tôi nhanh nhảu trả lời, và hát lên ca khúc sở trường của mình:”Meo~ meo wa ~ meo meo meo ~ meo wa ~ meo meo!”
“Ừm, hát rất hay.” Cốc Nhạn ma ma lập tức ngắt lời của tôi, mặt bà ta khôngbiểu lộ tình cảm nói: “Nhưng ta không hi vọng ngươi hát hò trước mặtkhách.”
Tôi vội vàng gật đầu, bà ta lại giơ tay vẫy tiểu a hoànđến, bảo bọn họ đưa tôi đi tìm Hoa Dung cô nương mượn mấy bộ quần áo để thay, lại bảo Đại Trà Hồ đi tìm thợ may may mấy bộ quần áo cho tôi, nói tối hôm nay tôi ra chào khách, chỉ nhìn khách thích thôi, kích thíchkhẩu vị của bọn họ, qua mười ngày sẽ cử hành gõ thước khai hoa, chínhthức tiếp khách, tôi tính thời gian, sợ không kịp thời gian tu hành ởtrần gian, thế là đề nghị: “Có được tiếp khách sớm hơn không, tôi đợikhông kịp.”
Cốc Nhạn ma ma nhge nói, tỏ vẻ hoài nghi, bà ta nghệt mặt ra rất lâu, cuối cùng nhỏ nhẹ nói; “Ta , làm nghề này lâu như thế,chưa thấy ai yêu nghề hơn ngươi… Thế thì ngày hôm sau bắt đầu nhé, muathêm quần áo phù hợp cũng phải cần thời gian.”
Được khen! Tôi lại vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-mieu-mieu/1869565/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.