Gã thủ kiếm đứng che chắn ngay trước mặt nghĩa mẫu Sử Linh Yến :
- Tôn giá nếu sớm phát hiện tại hạ cùng nghĩa mẫu ắt hai nhân vật Trương Y Bình và Hà Thư Hoàn cũng sắp đến?
Nhưng nhân vật đối diện gã như không muốn dây dưa hoặc kéo dài thời gian :
- Tạm tha ngươi chỉ là dò xét. Thế nên dù không có Vạn Niên Sâm Vương thì vật kia cũng đủ bù vào. Hãy mau bảo mụ kia thực hiện theo lời ta. Hay cả hai thật sự muốn chết, để cuối cùng vật đó cũng không thể mang theo xuống cửu tuyền?
Gã bật cười :
- Nếu muốn đoạt vật, tôn giá trước hết hãy lấy mạng Phong Gia Liêm ta. Chuyện này không khó đối với tôn giá, sao cứ mãi chần chừ? Trừ phi chỉ có tôn giá lẻn đến đây một mình, vì manh tâm độc chiếm nên ngại sẽ gây kinh động. Đúng như thế chăng? Ha... Ha...
Nhân vật nọ lao ập đến :
- Nếu đã biết như thế sao ngươi còn dám gây kinh động? Vậy đừng trách ta độc ác. Hãy mau nạp mạng.
“Vù...”
Gã cũng loang kiếm :
- Nghĩa mẫu mau chạy đi. Hài nhi nguyện liều chết ngăn cản đối phương. Xem kiếm.
“Ào...”
Nhưng chính khung cảnh mời tối làm gã khó thể nhận định chính xác phương vị cũng như những biến chiêu lợi hại của đối phương. Thế nên có một lực kình chấn ngay vào gã :
- Ta sẽ cho tiểu tử ngươi toại nguyện!
“Bùng!!”
Gã bị chao đảo, chực khuỵu xuống. Nhưng vào sát na
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-menh-duy-tong/2391770/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.