Ngồi cạnh đống lửa cháy sắp tàn, gã toan đưa mảnh thịt rừng đã nướng chín lên miệng, chợt có một giọng nói vang lên khẩn trương, hô hoán và đề tỉnh gã :
- Đừng vội ăn nếu như không muốn trúng độc.
Gã giật mình khựng lại ngay. Nhưng thay vì vất bỏ thức ăn, gã vẫn cầm với vẻ tiếc nuối :
- Dám hỏi cô nương là ai, có thể hiện thân cho tại hạ thỉnh giáo đôi điều? Và nhất là vì sao cô nương quả quyết trong thức ăn thật sự có độc?
Nhưng nữ chủ nhân của giọng nói kia chẳng những không hiện thân mà còn tỏ ra gay gắt lạ, biểu đạt qua câu nói kế tiếp với thanh âm mỗi lúc một xa dần :
- Chỉ là nghĩ đến duyên tương hội từng xảy ra trong một tình huống không ai ngờ đến, thế nên ta không thể không cảnh báo các hạ thêm một điều. Rằng thủ đoạn để đối phó lẫn nhau của các nhân vật võ lâm kỳ thực rát là thiên biến vạn hóa. Các hạ hoặc tin hoặc không, hoặc muốn nghĩ như thế nào tùy ý.
Gã đứng bật lên ngay :
- Cô nương...
Nhưng nghĩ sao không biết, gã chợt hạ thấp giọng và hầu như chỉ nói cho một mình gã nghe :
- Đã là lần thứ hai rồi được cảnh báo nhắc nhở. Xin thành tâm đa tạ.
Và thật đúng như gã thầm đoán, có thể nữ nhân đang lặng lẽ bỏ đi, vì rằng chẳng còn một thanh âm nào được cất lên gọi là hồi đáp.
Thế là gã ngồi xuống, vẫn cứ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-menh-duy-tong/2391756/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.