Càng theo chân Tư Mã Thuyên, sắc mặt của Đoàn Bá Nhiên càng tỏ ra kinh ngạc, cuối cùng đành lên tiếng hỏi :
- Tại hạ cứ ngỡ an táng Tiểu Hoa chỉ là cái cớ, hóa ra ý tiểu thư không phải muốn nhanh chóng đuổi theo..., a, Nhu Kiếm công tử?
Tư Mã Thuyên vẫn khẩn trương vừa đi vừa mang theo thi thể Tiểu Hoa :
- Tất cả chỉ là phỏng đoán và chẳng ai dám quả quyết đấy là Nhu Kiếm công tử. Còn về điều công tử vừa hỏi thì tại sao tiểu nữ phải vội đuổi theo một khi chính gã dường như chỉ muốn lánh mặt? Riêng an táng cho Tiểu Hoa, xin công tử hãy nhẫn nại và xem đây là nghĩa cử cuối cùng tiểu nữ chẳng thể chẳng thực hiện cho Tiểu Hoa.
Đoàn Bá Nhiên thật sự đủ thông tuệ :
- Để an táng Tiểu Hoa vị tất phải cần đi xa thế này. Trừ phi trong ý niệm tiểu thư đã có sẵn một chỗ rất thuận tiện dành cho tình huống này.
Tư Mã Thuyên thở dài :
- Tiểu nữ đang bối rối, chỉ tiếc là chẳng có gia sư ở bên cạnh. Công tử rất thông tuệ, hy vọng đây là điều duy nhất công tử có thể giúp tiểu nữ thành nguyện. Đến rồi. Chỉ cần rẽ về bên tả một đoạn nữa là đến.
Đoàn Bá Nhiên châu mày :
- Bên tả ư? Địa thế này lúc còn đi ngoài xa tại hạ có để tâm lưu ý. Dường như chỉ là một nơi hoang vắng, chẳng có gì ngoài một nguồn nước đủ để khiến cho thảo mộc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-menh-duy-tong/2391750/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.