Gần đây Lục Hải Danh có chút khổ não.
Bình thường khổ não của cậu tồn tại không được lâu, bởi vì chỉ cần nghe Bạch Hồ Vọng nói mấy câu chọc cười là cũng tiêu tán.
Nhưng dạo gần đây Bạch Hồ Vọng cũng không hay còn nói chuyện với cậu nữa. Cả người Bạch Hồ Vọng đều bị thương rồi, còn ngày ngày phải nghe tên nhóc Lục Hải Danh tình sâu ý đậm càu nhà càu nhàu, Bạch Hồ Vọng tao có tội tình gì????
Lục Hải Danh đánh quyền với cọc gỗ, trong người cậu có một luồng khí lực không biết phải giải tỏa đi đâu bây giờ.
Vấn đề như thế này, cậu cũng không biết phải mở miệng với Bạch Hồ Vọng như nào.
Cỗ khí lực rất tác oai tác quái, cứ mỗi lần nhìn thấy Nghiêm Tại Phương lại hừng hực trỗi dậy, lan tỏa tới cả tứ chi bách hài bên trong cậu, đem cậu tiến gần đến Nghiêm Tại Phương hơn.
Một quyền đánh ra, sượt mang tiếng gió.
Tuy đã là thanh niên rồi, nhưng mấy kinh nghiệm trưởng thành lại tương đối đơn giản, thật sự là chưa bao giờ trải qua mấy chuyện ‘tầm hoa vấn liễu’.
Cậu nhịn, cậu không nói ra.
Cậu biết lúc hôn Nghiêm Tại Phương ở trường đã là được voi đòi tiên rồi, ôm Nghiêm Tại Phương rồi hôn anh, đâu chỉ là không ra thể thống gì, quả thật còn là việc xấu hổ với văn sĩ như anh ấy.
Nhưng ai mà chả muốn được đằng chân lân đằng đầu?
Mọi thứ từ khi sinh ra đến nay, cái nào chả muốn tiến mức hơn nữa.
Cậu nhớ hôm ấy lúc thả thầy Nghiêm xuống, thầy bị cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-may-man/24084/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.