Trong một tháng này, Ngô Kiến Văn vẫn hay tìm đến Vũ Anh, hướng dẫn cậu những bước cơ bản trong tu tiên. Đáng tiếc, kinh mạch của cậu đã hoàn toàn thay đổi để thích ứng với oán khí, không cách nào có thể dẫn linh được. Hơn nữa, để đề phòng sư huynh nhìn ra ma khí trong người, cậu còn cẩn thận giấu ma khí vào trong ngọc. Bề ngoài sẽ giống như tư chất của cậu hơi kém so với mọi người một tí.
Những đệ tử khác sớm đã bái sư và rời khỏi gian phòng chung, một số đệ tử còn lại thì tích cực tập luyện với hy vọng bái Tông chủ làm sư. Nhưng có vẻ như sư huynh không hề để ý đến họ, đệ tử của Kiến Văn thực ra tính đến thời điểm này vẫn là một con số không tròn trĩnh.
“Đồng Kỳ, sao cậu không bái Tông chủ làm sư?”
Một đệ tử vẫn chưa bái sư tò mò hỏi. Cậu thiếu niên này đã muốn kết thân cùng với Vũ Anh từ lúc hai người mới nhập môn. Mắt thấy mỗi ngày Tông chủ đều tới dắt cậu đi, cậu chàng càng lúc càng tò mò bao giờ hai người này mới chính thức thành sư đồ.
Vũ Anh chỉ cười nửa đùa nửa thật.
“Tư chất tôi kém, Tông chủ nhất định sẽ không để tôi bái người làm sư.”
“Nói bậy, Tông chủ ngày nào cũng tới tìm cậu. Tôi nghe các sư huynh nói, đây là lần đầu tiên Tông chủ trực tiếp hướng dẫn môn đồ. Nếu ý người không phải muốn để cậu bái làm sư thì cần gì phải tốn sức tốn lực đến thế!”
Ây trời. Cậu thì biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-man-trai-thi/32191/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.