Cố Doãn thật sâu nhìn Tống Lạc Xuyên, từ ánh mắt thẫn thờ khi ký chủ hỏi một câu âm tình bất định, phản ứng lại đây, thiếu niên không phải phủ nhận triệt để, mà là hít một hơi thật sâu, mặt mày nhăn nhăn ﹝Lão hòa thượng này, không ngờ anh lại là người như vậy﹞
Tống Lạc Xuyên: ......
Hắn che mặt cười ‘ Thật không hổ là cậu a Cố Doãn ’
﹝Nói gì đấy, tôi vẫn luôn là tôi mà? ﹞
‘ Được rồi ’ Tống Lạc Xuyên thôi cười, hắn nhìn thiếu niên thói quen kéo ngăn tủ của bàn trà, bên trong có sẵn bánh kẹo và đồ ăn vặt được đặc biệt dành riêng cho Cố Doãn. Thời điểm hắn xuyên thành Tống Lạc Xuyên rất sớm, vậy nên thiết kế và sự sắp xếp của phòng làm việc đều là chiều theo hệ thống.
Hắn vừa rồi hỏi lời kia đơn giản cũng chỉ là câu nói đùa, ấn tượng nhất vẫn là cách hệ thông thành thật và nhìn hắn bằng ánh mắt ghét bỏ, nói thật, ngoại trừ kẻ thù, thì chỉ hệ thống của hắn mới có loại thuần túy ghét bỏ và khinh hắn.
Chẳng phải sở thích hắn đặc thù, mà sự ưu ái và dục vọng của thế giới đối với hắn quá gớm ghiếc, thế nên so với cuồng nhiệt tự cho là đúng Giang Bối Duyên, hắn thà một đời xuyên đến các thế giới cùng Cố Doãn.
Thiếu niên cũng biết Tống Lạc Xuyên cố ý đùa bỡn mình, nhưng thôi, ai bảo kí chủ hắn quá có mị lực làm gì, nếu không phải Tống đầu gỗ nam nữ đều ghét, Cố Doãn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-man-that-se-no-tren-cung-trang-sao-/3731436/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.