Giải quyết đống công văn kia là đã đến giờ trưa, Tống Lạc Xuyên đặt bút xuống một bên, xoa niết bàn tay tê dại sau khi viết quá lâu, hắn dựng lưng vào ghế, đàn hồi co dãn mặt ghế xoay chuyển, nhìn thời gian đã quá trễ, hắn chuyển tiếp cuộc gọi cho bí thư, chuẩn bị giúp hắn một phần cơm trưa.
Thoải mái duỗi nhẹ xương cốt, Tống Lạc Xuyên dọn dẹp lại bàn làm việc những văn kiện đó, cực kỳ không có bực tức, từ Giang Bối Duyên xem ra, một loại không cần người khác can thiệp và thay đổi.
Cô chợt nhớ trước kia bản thân đã ra dáng vợ đảm ở trước mặt anh, đem cơm đến công ty, và..... đương nhiên càng đổi lại sự chán ghét, mỗi lần Tống Lạc Xuyên nhìn Giang Bối Duyên, vẫn luôn không biến mất phiền ghét.
Giang Bối Duyên cảm thấy hít thở của chính mình không thông thuận, dù là linh hồn sắp biến mất, cô vẫn không cam lòng, mờ mịt vô định ánh mắt nhìn Tống Lạc Xuyên, chợt, đồng tử cô mở to.
Lúc Giang Bối Duyên không chú ý, Tống Lạc Xuyên đã mở văn kiện điều tra về Giang gia, sau khi mất đi nguồn vốn và trợ giúp nâng đỡ của Tống thị, sản nghiệp lụi bại kia nhanh chóng sụp đổ, một gia tộc đã từng thấp hơn Tống gia, hoặc miễn cưỡng ngang hàng với Tống gia ngay lập tức sụp đổ hoàn toàn.
Cảnh tượng Giang gia bị những gia tộc khác xâu xé và phân chia, Giang Bối Duyên muốn xem chi tiết, hấp tấp làm cô theo bản năng vươn tay, xuyên qua sấp giấy báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-man-that-se-no-tren-cung-trang-sao-/3731434/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.