Trải qua sau bao nhiêu năm, đôi mắt thiếu niên vẫn như cũ khiến hắn thoải mái tột cùng, không hề là sự tham lam không đáy, nếu đem ra so sánh với Giang Bối Duyên, hắn thà đem cô ta ép chết càng sớm càng tốt chứ chẳng kiên nhẫn đến bây giờ.
Giang Bối Duyên đúng thật chừng mực không nhiễu loạn Tống Lạc Xuyên, nhưng ánh nhìn tha thiết và ám chỉ rất nhiều, luôn khiến hắn cảm giác thực sự phiền. Có lẽ là bởi vì cốt truyện và ảnh hưởng bởi những lần tiếp xúc với các thế giới trước khí vận chi nữ.
Thiếu niên dời đi tay, lướt nhẹ trên da ghế sopha, uyển chuyển bước đi từ phía sau đi lên, từ bóng tối bước ra ánh sáng, làn da như ngọc, gương mặt phải dùng đến xinh đẹp để miêu tả. Mi cong mũi cao, dưới nắng mai, thiếu niên như thiên sứ hạ phàm vậy, làn da trắng nõn mịn màn lóa sáng, như được bao hạ bởi đặc ân của đất trời, mái tóc dài quá đến vai, tinh tế vén về phía sau, búi hờ bằng dây vải, buộc đến mềm mại.
* Phịch.
Tiếng sột soạt khi ngồi lên trên ghế sopha, thiếu niên vắt chéo chân, cực tự nhiên ngồi ở ghế sopha đơn, nếu bí thư Văn tại đây, nhìn thấy có người hành động bất lịch sự như vậy ở trước mặt Tống Lạc Xuyên, còn không bị hắn đen mặt đuổi đi, chắc sẽ cảm thấy tổng tài nhà mình bị đánh tráo.
Thiếu niên đệ đầu khuỷu tay ở hai bên ghế, học dáng vẻ đắc ý ngạo mạn ở nơi nào đó mà tái hiện cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-man-that-se-no-tren-cung-trang-sao-/3731432/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.