#Vy
Ta ngọ nguậy trong lòng Tạ Trạc một lúc lâu, rốt cuộc hắn cũng chịu sờ đầu ta.
Lòng bàn tay hắn ấm áp, nhẹ nhàng cẩn trọng, tuy tay hắn không lớn như trong trí nhớ của ta, nhưng động tác vuốt ve dịu dàng lại khiến ta thấy rất quen thuộc.
Giây phút này, ta cảm động đến rơi nước mắt.
Ta vùi đầu vào ngực hắn, không ngừng dụi dụi, mãi đến khi hắn ôm hai chân trước ta lên.
“Ngươi là sói nhỏ nhà ai thế?" Hắn hỏi ta.
Ta “Gâu" một tiếng, thanh âm non nớt trả lời hắn: "Ta là chó." * =)))) *
Nhưng hắn nghe không hiểu: “Ngươi không thể đến chỗ ta." Hắn nói, “Cha mẹ ngươi sẽ lo lắng.”
Hắn bình tĩnh nói ra những lời này khiến ta càng thêm đau lòng, ta giãy giụa muốn thoát khỏi tay hắn, quay trở về trong lòng hắn.
Hắn giống như cũng sợ ghì chặt sẽ làm đau ta, liền vội vàng đặt ta trên đùi, ta bèn chống hai chân trên đùi hắn, vươn cổ ghé sát vào ngực hắn, sau đó ngẩng đầu liếm cằm hắn.
Ngoại trừ những hành động của loài chó, ta không biết cơ thể này còn có thể làm gì để an ủi hắn.
Tạ Trạc bị ta liếm phát hoảng, không chống đỡ được mà liên tục ngửa về sau, cho đến khi hắn nhột quá bật cười, ta mới chịu dừng lại.
“Gâu gâu gâu!”
Ta nói với hắn —— “Cười một cái nào!”
“Gâu gâu gâu!”
Tạ Trạc, chàng nên cười nhiều hơn!
Hắn nhìn ta, ta cũng nhìn hắn, hắn lại xoa đầu ta lần nữa, ta đã rất quen thuộc cọ vào lòng bàn tay hắn.
Hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly/983810/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.