*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ta nằm trên đất, nhìn mi mắt đảo ngược của Tạ Trạc. Ta cho rằng, với trạng thái giữa chúng ta hiện giờ, hắn ít nhiều cũng sẽ oán trách vài câu.
Nhưng hắn không có.
Đồng tử đen nhánh của hắn phản chiếu máu đỏ trên tuyết trắng, còn có sắc mặt tái nhợt của ta. Bọng mắt thâm quầng và đầu ngón tay hắn đều khẽ run lên, hắn đem những tình cảm ta không nhìn thấu niêm phong trong đôi mắt trong suốt như pha lê.
Phát hiện ra ta đang nhìn lén bí mật trong mắt hắn, ngón tay Tạ Trạc đang đặt trên mi tâm ta trượt xuống, vừa vặn che khuất tầm mắt ta.
Bầu trời và hắn đều bị bàn tay hắn ngăn trở, ta chỉ có thể xuyên qua kẽ ngón tay bắt được một tia sáng le lói.
"Tạ Trạc..." Ta hỏi hắn, "Ngươi sao thế?"
Ta chưa từng thấy qua một Tạ Trạc như vậy, làm phu thê năm trăm năm, không phải ta chưa từng gặp nguy hiểm, kể cả lần bị bắt ra khỏi Côn Luân, lúc hắn đến tìm ta, ta cũng không thấy hắn sợ hãi và hoảng hốt đến nhường này.
Còn có... Thống khổ.
Ta không hiểu.
Tại sao hắn phải bày ra vẻ mặt đó, nếu chỉ vì huyết thề mà bảo vệ ta, hắn không nên lo lắng đến vậy.
Biểu cảm của hắn, ý nghĩa của nó trong thế tục hồng trần, là yêu...
Nhưng Tạ Trạc... lại chưa từng nói chữ này với ta.
Hắn che mắt ta hồi lâu, mãi đến khi tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly/983792/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.