Ta bị sợi dây của Lão Tần trói không nhúc nhích được, mà Tạ Trạc đối diện cũng bị thương tích trói buộc, bất động y chang.
Ta nghĩ, có lẽ chỉ trong hoàn cảnh này, ta và Tạ Trạc mới có thể hòa hoãn ở cạnh nhau.
Tạ Trạc nhắm mắt dưỡng thần, đầu hắn tựa vào vách đá, dù đang bị thương nặng, hắn cũng không để lộ ra vẻ yếu đuối, chẳng bù cho ta... nằm bẹp ra như bãi thịt nát, chỉ hận không thể khảm vào đá cho nhẹ nợ.
Ta ngoẹo đầu quan sát Tạ Trạc, ta có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi hắn, một nửa liên quan đến Kinh Nam Thủ, một nửa liên quan đến Lão Tần, nghĩ đi nghĩ lại, với một kẻ không bao giờ trả lời ta như hắn, vẫn là không hỏi thì hơn, tránh bị hắn phớt lờ lại mất mặt.
Đúng vào lúc này...
"Ai làm ngươi bị thương?"
Trong sơn động đột nhiên vang lên tiếng người.
Ta theo bản năng sống lưng liền thẳng tắp, nhìn khắp xung quanh, còn tưởng rằng gặp phải quỷ. Nhưng hiển nhiên không có quỷ, mà là Tạ Trạc trước mặt chủ động "hỏi thăm" ta.
Sống lâu quá lẩm cẩm rồi, quái lạ, chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc đằng tây? Tạ Câm lại chủ động nói chuyện?
Ta kinh ngạc nhìn hắn như cá chết.
Tạ Trạc hồi lâu không thấy ta trả lời, cuối cùng đành mở mắt nhìn về phía ta.
Ta nhìn thẳng vào mắt hắn.
Trong sơn động lặng im không tiếng động, ánh mắt hắn một lần nữa rơi vào cánh tay ta.
Yêu lực của Lão Tần thật khéo, dây thừng tránh khỏi toàn bộ vết thương trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly/983783/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.