Hòa Lý Thanh trở thành bác sỹ của phòng khám bệnh nhỏ ở vùng nông thôn, chân cô đau đã không cách nào đi theo đoàn xe đi khắp nơi, không chừng nặng thêm sẽ trở thành gánh nặng. Cô nói với lão Ngụy thì lão Ngụy thở dài một hơi, nói với cô nhiều năm như vậy Lâm Đồng Chương luôn chăm sóc và chu cấp ở phía sau, chỉ nói sự thực, cũng không khuyên hai người, liền cúp điện thoại.
Anh ta là người ngoài, hai bên đều có cảm tình, làm sao có thể đi không ở cùng một chỗ, nhưng trong đau khổ cùng lựa chọn mâu thuẫn cũng chỉ có người trong cuộc mới biết được, người bên ngoài lý luận suông như gãi không đúng chỗ ngứa, nói hoa mỹ nhưng không giúp được gì.
Mà sau khi cô rời đi, đi Thượng Hải gặp mặt Lâu Tuấn Bình một lần, lúc ấy chuyện Lâm Hưng An tới đột nhiên, gặp mặt cô không lâu thì Lâu Tuấn Bình trở về, anh ấy là nửa thương nhân cũng không giúp được gì.
Thông qua tin tức hoặc là bạn bè chuyển đạt cũng biết hoàn cảnh nhà họ Lâm, nhìn thấy Hòa Lý Thanh cũng không đặt câu hỏi gì, hỏi cô có muốn giúp gì không thì Hòa Lý Thanh bình tĩnh lắc đầu, cô là người không có kế hoạch, đi theo đoàn xe vài chục năm, đoàn xe đi nơi nào ngừng ở đâu, cô đều chẳng hỏi, lần này không có Lâu Tuấn Bình làm chỗ dựa, cũng không xác định bơi đi nơi nào.
Cô chỉ nhớ rõ lúc rời đi, vẻ mặt mấy đứa con, lúc trước Lâm Hòa hay nói lại nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly-thanh/3148039/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.