Lúc Hòa Lý Thanh trở mình lần nữa, Lâm Đồng Chương cũng đoán được cô đang trốn tránh anh.
Tối hôm qua nói ra thân thế Quy Sinh xem ra là giọng điệu vô tâm, nếu như không phải là bị thương ngã bệnh, sợ rằng cô sẽ gạt cả đời.
Sau giây lát vui mừng, Lâm Đồng Chương tỉnh táo lại, cũng có chút phẫn uất, năm đó anh thật sự sai rồi, nhưng nếu như nhanh chóng biết rõ chân tướng, biết Quy Sinh là con của anh, chẳng phải hai người đã sớm giải được khúc mắc, sống qua ngày giống như vợ chồng bình thường. Quy Sinh có thể chịu người nhà mắt lạnh, nào sẽ qua bốn năm thiếu sót tình cha.
Nhưng cõi đời này, nào có nhiều nếu như như vậy, đúng như anh đang nghĩ, bốn năm trước hai người thẳng thắn, nhổ hết gai trong lòng mình, ai nào biết, cây gai kia lưu lại vết thương có thể không khỏi hẳn, anh chưa chuẩn bị an ổn sống qua ngày.
Huống chi, gai trong người Hòa Lý Thanh đúng là do nhà họ Lâm đâm.
Trải qua chuyện Hòa Dịch Hoa, Lâm Đồng Chương cũng biết cái tội này nặng nề, anh hối tiếc quả thực là bị cây bút cứa một vệt xuyên qua da thịt cắm đến tận xương tủy, quá khứ hoặc tương lai anh đều chỉ là người bình thường, hối hận quá nhiều cũng như người thường, không có mặt mũi nào, sau đó liền cách xa, hình như cách xa là có thể lừa mình dối người, xóa bỏ tội lỗi.
Lần này anh không muốn tiếp tục nhu nhược để bị lừa nữa, anh đi đóng cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly-thanh/3148023/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.