Trước khi xuất phát, Quy Sinh đứng ở trước cửa ngẩng đầu lên giương mắt nhìn Hòa Lý Thanh, Lâm Hòa đứng trước xe nhìn cậu tay lôi vạt áo mẹ lắc lắc mà thở dài. Hòa Lý Thanh nở nụ cười cúi đầu nhìn cậu, đưa tay nắm bả vai cậu cam kết, “Không phải con vẫn muốn đi chơi với các anh chị à? Qua năm mới chúng ta sẽ đi, hôm nay con đi cùng với ba và anh chị vào trong thành chúc tết ông bà nội.” Mấy câu nói làm Quy Sinh dồi dào tinh thần, cậu lại hỏi thao thao bất tuyệt: “Qua năm mới là lúc nào, mấy ngày nữa?” Lâm Khương đợi ở một bên đến sốt ruột, ôm đầu gối cậu khiêng lên đi ra ngoài, cậu cao hơn anh trai một cái đầu, cúi đầu nhìn anh trai, miệng càng không ngừng nói: “Người ông này chính là ông nội à? Có phải giống như ông đã gặp trước kia hay không?” Cậu mới vừa nói xong mấy câu đã bị anh trai quẳng vào trong xe, hơn nữa không có tự giác chuyển chỗ ngồi, Lâm Khương nửa chen nửa đùn cậu ngồi vào, cậu nhớ tới cái gì, cúi đầu không nói thêm gì nữa, quay đầu nằm ở cửa sổ xe nhìn ra phía ngoài ngắm mẹ, Lâm Khương cũng nghiêng mặt sang bên nhìn ra ngoài, tài xế nhìn kính chiếu hậu thấy hai đứa bé một lớn một nhỏ, lỗ tai cái trán gần như giống nhau như đúc.
Lâm Đồng Chương cẩn thận khép lại áo choàng cho Hòa Lý Thanh, lại lặp lại mấy câu nhắc cô chú ý chớ để lạnh các loại, Hòa Lý Thanh vuốt mũi nói: “Anh thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly-thanh/3148010/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.