Không có thường xuyên tiếp xúc với mạng, vì vậy Hòa Lý Thanh cũng không biết bà nội Lâm tức giận vượt bậc hơn, sáng sớm gõ cửa phòng Lâm Khương định gọi Quy Sinh dậy, không thể để cậu bé dưỡng thành thói quen ngủ nướng. Ngày hôm qua vừa trở về, cậu bé ầm ĩ mới để cho cậu ngủ với Lâm Khương, cũng không biết tối hôm qua mấy giờ mới ngủ. Gõ một lúc không nghe thấy tiếng trả lời thì mở cửa đi vào, trên chiếc giường rộng hai mét, Lâm Khương co ro ngủ ở mép giường, chỉ cần lật người sẽ rơi xuống sàn nhà, Quy Sinh giang tay chân nằm cạnh Lâm Khương, hơn nửa giường trống không, chăn đắp lung tung. Hai người đều ngáy khò khò, tiết tấu đồng nhất. Hòa Lý Thanh nhìn mấy lần, dém lại chăn gối rồi rón rén đóng cửa đi ra ngoài.
Sau khi xuống lầu, Phương Nha đứng ở hành lang uốn khúc chờ đi chạy bộ, dựa vào lan can ngủ gà ngủ gật, đầu gật cái thì mí mắt mở ra rồi lại nhắm vào, cứ lặp đi lặp lại như vậy. Hòa Lý Thanh cũng không đành lòng, sau khi đánh thức cậu bé rồi nói: “Đi lên giường ngủ một lát, nhớ cởi áo khoác rồi đắp chăn lên, lát nữa ăn sáng xong phải chạy bộ.” Phương Nha chớp mắt, men theo tường đi vào trong nhà.
Mới vừa hỏi dì ở lầu một, mới hừng sáng Lâm Đồng Chương đã đi ra ngoài, cũng không biết đi đâu. Hòa Lý Thanh nghĩ tới những chuyện kéo dài không có giải quyết thì trong lòng có chút phiền não. Đi về phía nhà kính trồng hoa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly-thanh/3147989/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.