Tạ Bích chau mày, lập tức phủ nhận: “Ta hiện giờ không có những suy nghĩ đó.”
Thôi Dạng cười nói: “Miệng thì cứ một mực nói không có suy nghĩ đó, lại càng giống như đang giấu đầu hở đuôi. Ta hỏi ngươi, tại sao ngươi cứ ở lì mãi tại Bích Lung Hạp.”
Tạ Bích cũng không giải thích nhiều, chỉ ngắn gọn đáp: “Ta ở lại hay rời đi, đều là vì triều đình.”
Thôi Dạng nghĩ ngợi, lại hỏi: “Lúc đó chuyện hôn sự mà An Vương nói, tại sao ngươi không nhắc với nàng ấy?”
Tạ Bích mặt không đổi sắc, lắc đầu nói: “Nàng ấy không thích hợp để tái giá với quan lại quyền quý, nhà họ Bùi không phải là lựa chọn tốt. Nếu nàng ấy thật sự muốn xuất giá, ta sẽ để ý giúp nàng ấy.”
Chính Tạ Bích cũng không hiểu tại sao mình lại nói như vậy. Nói xong, hắn liền cảm thấy trong lòng trống rỗng, dường như trái tim đã theo câu nói đó mà rơi ra ngoài, hắn không khỏi khó khăn nuốt nước bọt.
Nàng không thích hợp tái giá với quyền quý, những ngày tháng sống trong nhung lụa đó thực chất có vô số quy củ, đối với nàng mà nói chẳng khác nào bị bẻ gãy cánh, mắc kẹt trong lồng.
Nàng cũng không thích hợp tái giá với thường dân, thường dân bách tính phần lớn đều để ý đến những lời đàm tiếu vụn vặt và chuyện cơm áo gạo tiền, sao có thể dung chứa được hoài bão và chí hướng trong lòng nàng? Thật ra… thật ra…
Nàng rất thích hợp để làm thê tử của hắn…
Ý nghĩ điên cuồng này lướt qua tâm trí, tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly-cung-te-tuong-lanh-lung/5197288/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.