Cuối cùng cũng đến ngày Giang Vãn Nguyệt cùng các nữ tử khác lên thuyền vượt Tam Môn Hác.
Tam Môn Hác sóng to nước xiết, người qua lại vốn đã ít. Nhưng chuyến đò lần này sở dĩ ai ai cũng biết là vì đây là một con thuyền do nữ tử tham gia chế tạo, nữ tử cầm lái, và cũng toàn là nữ tử ngồi trên thuyền…
Nữ tử thuộc âm, trong vận tải đường thủy đặc biệt kiêng kỵ nữ tử lên thuyền. Thế mà lần này, con thuyền của Giang Vãn Nguyệt lại từ đầu đến cuối đều dính dáng đến nữ nhân, có thể nói là chẳng thèm đếm xỉa gì đến quy củ tổ tông để lại…
Lại còn vượt Tam Môn Hác vào một ngày thu đầy sóng to gió lớn, đây không phải là tự tìm đường chết sao? Trước khi Giang Vãn Nguyệt lên thuyền, Bùi Quân cứ một mực đòi giả dạng thành thuyền viên để lén lên con thuyền này.
Bùi Quân thân là tướng quân mà lại muốn hạ mình, đóng giả thuyền viên lên thuyền, tâm phúc vội đến ngăn cản.
“Nghe nói trên thuyền này toàn là nữ tử, là phạm vào đại kỵ, lỡ như… Tướng quân xin hãy nghĩ lại!”
Bùi Quân thản nhiên đáp: “Nữ tử đi thuyền có nguy hiểm hay không, ta không dám quả quyết. Nhưng nếu không có nguy hiểm, ta có thể ngắm nàng cưỡi gió đạp sóng. Nếu có nguy hiểm, ta càng phải ở bên cạnh nàng, bảo vệ nàng bình an vô sự.”
Nói thì nói vậy, nhưng hắn biết, Giang Vãn Nguyệt sẽ không để hắn lên thuyền.
Hắn cũng không muốn kinh động đến nàng, chỉ đành âm thầm đi cùng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ly-cung-te-tuong-lanh-lung/5197284/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.