Bị kẹt trong đường hầm không biết bao lâu, bây giờ được trở về với tự do thì trời đã tối.Trên vòm trời xanh thẳm đầy sao có một vầng trăng tròn vành vạnh, tỏa ánh sáng bàng bạc khắp không gian, cảnh trí thật là xinh đẹp!Hai người chạy thẳng một mạch, bất giác nghe sóng vỗ dào dạt, trước mặt mở ra một vùng bao la trời nước.Gần bên bờ, có một chiếc thuyền to lớn, bên trên dựng ba chiếc cột buồm to tướng, trước mũi thuyền có đặt một chiếc đầu lâu khổng lồ, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.Đường Luân giật mình vì chàng không ngờ mình lại phát giác chiếc thuyền Địa Ngục môn tại nơi đây.Chàng nghĩ thầm :- Hay là Đa Tâm thánh kinh đã bị Thiên La giáo chủ, Kim Ngọc Kỳ Hương và Thất Hải Bá Vương lấy được? Bọn họ đỗ thuyền nơi đây làm gì?Trăm nghìn câu hỏi quay cuồng trong trí, chàng lại nghĩ đến sự lâm nguy của cha con Bích Cơ Ma Nữ.Trần Như Phong cười ha hả :- Ta biết sư phụ mi sẽ xuất hiện nơi đây, chốc nữa mi đừng vội ra mặt, hãy để lão ta sốt ruột...Dứt lời, ông ta thấy Đường Luân trầm ngâm trả lời, vội cười híp mắt, vỗ vai chàng mà bảo :- Thằng nhỏ... mi đang nghĩ gì?Đường Luân ấp úng :- Không... chẳng nghĩ gì...Trần Như Phong cười tinh nghịch :- Ta biết mi đang nghĩ đến người đẹp Bích Cơ.Đường Luân hổ thẹn, đánh trống lảng :- Sư thúc chớ đùa!Trần Như Phong cười híp mắt, bảo thẳng vào mặt của Đường Luân :- Nếu mi khôn, hãy thừa cơ hội này mà cướp lấy con Bích Cơ Ma Nữ, rồi cướp cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-long-than-kiem/1852616/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.