Nhưng bà ta lại gượng cười chua chát :- Thôi, chúng ta bất tất phải nói dài dòng. Thật ra giữa ta và mi có vài chỗ giống nhau phải không?Ngừng lại một chút, bà ta lại kể lể :- Cái vẻ sắc nước hương trời dễ làm cho đàn ông say đắm kia hai mươi năm về trước thì Kim Ngọc Kỳ Hương này cũng chẳng kém sút ngươi...Bích Cơ cau mày trả lời :- Nhưng tiếc rằng Bích Cơ này không đê hèn, hạ tiện như mi, đương nhiên bỏ chồng bỏ con để ngoại tình...Kim Ngọc Kỳ Hương run rẩy :- Tức chết đi được... mi hãy kêu em ta ra đây.Bích Cơ hằn học :- Ai là em của mi?Kim Ngọc Kỳ Hương trả lời cay độc :- Chính là mẹ của mi, Nga Mi nữ đó. Ta đê hèn hạ tiện thì em gái của ta thật khó mà trong sạch.Bích Cơ tức tối, nạt :- Mi đừng nói nhảm!Kim Ngọc Kỳ Hương quắc mắt :- Hừ! Nói nhảm? Ta không nể tình mi là cháu thì ta đã hủy hoại sắc đẹp của mi rồi. Ta cũng kể mi là một món bảo vật nên muốn mang về Hải Nam đảo có việc dùng.Câu nói vừa dứt thì tà áo của bà tung bay lất phất, thân hình lướt tới nhanh như một cơn gió thoảng. Bích Cơ không hề sợ sệt, mỉm cười mà rằng :- Mi hãy ngoảnh đầu lại mà xem, mẹ ta đến kia.Nói rồi đưa tay trỏ về phía trước. Kim Ngọc Kỳ Hương bất giác quay đầu nhìn lại.Chính vào lúc đó thì Bích Cơ đã thừa thế, dùng ngón tay đang trỏ về phía trước của mình điểm một đường nhanh như điện vào sau gáy của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-long-than-kiem/108322/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.