- Phản! Phản rồi!
Phụ thân đau đớn kêu gào.
- Tông môn cho ngươi nhiều lợi ích như vậy, là chỗ dựa lớn nhất của ngươi, vậy mà khi tông môn cần ngươi, ngươi lại thờ ơ! Ngươi đây chính là đại nghịch bất đạo, vô tình vô nghĩa!
Ta mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, tiếp tục sự nghiệp đếm gạch của mình.
Nhìn lão cha thở hổn hển mắng ta mắng đến hăng say, ta rất hiểu chuyện mà không hề nhắc nhở người một sự thật rằng tông môn sớm đã không hề cung cấp cho ta bất cứ lợi ích nào.
Chỗ dựa?
Hài hước thật… Cả tông môn, ngoại trừ đại trưởng lão tu vi cao hơn ta một chút ra thì ai cũng không địch nổi ta, nếu không vì thế thì bọn họ nội chiến còn phải gọi đứa con gái ngỗ nghịch dầu muối không ăn như ta về để làm gì?
Xin làm rõ tình huống nha lão cha, hiện tại chính là các ngươi cần dựa vào ta chứ không phải ta phải dựa vào các ngươi được không!
Nhưng mà nghĩ lại thì ta cũng chẳng hề có ý định theo chân bọn họ giương oai với tông môn khác nên cứ mặc lão cha muốn mắng gì thì mắng.
Dù sao cũng không thiếu được miếng thịt nào…
Mắng sớm xong sớm, ta còn phải chạy về Đông Hải tu bổ phong ấn, tu xong còn muốn cùng tiểu Phượng Hoàng của ta kết thành đạo lữ nữa nha…
Nghĩ như vậy, đột nhiên ta cảm thấy bộ dạng phồng má thổi râu của lão cha khi mắng ta cũng trở nên đáng yêu hơn nhiều.
Cha ta Phân Thần nhị trọng cảnh, thọ nguyên thêm lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-linh-tap/1793328/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.