Lúc này, Huyền Thiên Ân còn chưa biết tương lai đã bị an bài đến mù mịt chướng khí. Hắn đứng cùng tiểu cô nương La Tú Vi, vẻ mặt hết sức rối rắm.
La Tú Vi cảm thông nhìn hắn, nàng nhích lại gần, chủ động phá vỡ không khí ngại ngùng.
- Huyền… ca, nhũ danh của huynh cũng là Tiểu Thảo Tử đi?
Huyền Thiên Ân giật thót. La Tú Vi an ủi vỗ vỗ vai hắn.
- Kì thật cỏ cũng rất tốt nha! Rất kiên cường! Cho dù gian nan cỡ nào nó cũng có thể sống sót được! So với các loài cây quý giá khác lợi hại hơn nhiều!
Huyền Thiên Ân nghe vậy, cũng cảm thấy được an ủi đôi chút. Hắn hắng giọng, lấy lại phong độ bình thường.
- Vẫn là La muội kiến giải độc đáo!
- Cái này cũng không phải muội nói nha…
La Tú Vi lắc lắc đầu, hơi trẻ con bĩu bĩu môi.
- Là do mẫu thân muội nói! Nàng giảng đạo lí lợi hại cực, ngay cả phu tử cũng không nói lại nàng! Chính là… aiz… Muội biết nàng chỉ đang dỗ muội thôi…
Nàng lại lẩm bẩm.
- Rõ ràng phụ mẫu chỉ tùy tiện đặt nhũ danh cho muội và đại ca theo nơi sở sinh, lại bịa ra một đống lời hoa mĩ để dụ muội, thật đúng là coi muội như tiểu hài tử!
Huyền Thiên Ân liếc một chút dáng vẻ nhỏ bé của nàng, nghe nàng nãi thanh nãi khí lên án, hắn rất thông minh mà không nói ra sự thực rằng bọn họ thật đúng chỉ là tiểu hài tử mới có vài tuổi.
Hắn vẻ mặt ham học hỏi mà hỏi nàng.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-linh-tap/1793301/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.