Bờ sông Bình Nhạc danh bất hư truyền. Từ phía xa xa đã thấy một mảnh phồn vinh an nhạc, ca múa tưng bừng.
Nước sông mềm mại như dải lụa, gió khẽ đưa, điểm lên tầng tầng gợn sóng.
Tửu lâu hai bên bờ tấp nập người ra kẻ vào, thuyền hoa mĩ lệ tạm thời neo đậu, các cô nương yến yến oanh oanh, đạm đàn khởi vũ, cảnh tượng phi thường hân hoan.
Bấy giờ đã là xế chiều, ánh dương ráng hồng hắt lên mặt nước từng vầng sáng lung linh huyền ảo.
Thuyền hoa trang trí một màu đỏ rực rỡ, các cô nương xảo tiếu thiến hề, người người phong hoa tuyệt đại, thoạt nhìn hệt như tiên phủ động thiên đồn đại trong truyền thuyết.
Trăng lên chính là lúc, thuyền hoa rời bến, trôi theo dòng xuôi xuống mười dặm hạ lưu, lại ngay trong đêm cấp tốc trở về, đón bình minh trên bờ Bình Nhạc.
Đây quả thật là một trong số những đệ nhất thắng cảnh của Thục Châu, bình an hỉ nhạc, lay động nhân tâm, khiến người đã tới liền lưu luyến quên lối về.
Huyền Thiên Minh một tay ôm nhi tử, đồ đạc sớm đã ném cho ám vệ thiếp thân, lệnh hắn đi về trước, một tay kéo nương tử, bước về phía Xuân Thủy Đường - tửu lâu xa hoa nhất bờ Bình Nhạc.
- Chúng ta dùng bữa trước, đợi trăng lên lại tới thuyền hoa nghe ca vũ. Trên thuyền hoa còn có đấu giá hội mỗi tháng một lần nha, cực kì náo nhiệt!
Hắn thuần thục an bài lộ trình, chọn một gian nhã phòng, ngồi xuống. Huyền Tâm chầm chậm theo hắn, lại hơi rũ mi.
- Chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-linh-tap/1793298/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.