🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mấy ngày đầu trở về Việt Nam, Kat cứ quanh quẩn bên Khánh ở mọi nơi anh đến. Cô vẫn dai dẳng tìm lý do chia tay. Chuyển từ tâm trạng đau thương đến đối mặt, đầy khí phách. Quả có đôi chút "trở mặt". Khánh cũng quá quen với chuyện này, vốn dĩ trước nay đều vậy. Mẹ hay cười nhìn hai đứa. Mẹ hỏi, Khánh có thấy Kat tội nghiệp không? Cuộc đời này, tìm được người phụ nữ chịu quanh quẩn bên mình như thế, bất chấp tự do ngoài kia, thật chẳng dễ dàng. Khánh chỉ cười, không nói. anh sắp xếp đi thăm bố, lần này, chắc chắn Kat phải ở nhà. Cuối cùng, cô cũng đồng ý. Ở nhà chuyện trò với mẹ. Để Khánh có khoảng không gian riêng tư ở bên bố mình, sau rất nhiều năm không gặp.



Cánh cửa trại tâm thần năm nào là một màu nâu sắt rỉ. Nay, đã được sơn bởi màu xanh nước biển tươi mới và tràn trề hy vọng. Nghe mẹ nói, gần đây, bố đã đỡ hơn nhiều rồi. Dù vẫn chẳng thể nhận ra người thân, nhưng bố đã biết chuyện trò, không còn nửa tỉnh, nửa mê như trước nữa.



Khánh ngồi bên cạnh bố, nắm hai bàn tay ông:



- Bố khỏe không?



- Báo cáo cán bộ, em khỏe lắm ạ.



- Bố có nhận ra con không?



- Cán bộ là cán bộ!



Khánh nhìn bố mỉm cười. Quả là, bố đã khác trước. Dù bố không nhận ra anh, nhưng anh vẫn cảm thấy hạnh phúc, vì giờ đây có thể ngồi bên cạnh bố như thế này, nắm lấy đôi tay gầy guộc của ông để cảm thấy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-linh-lan/2457144/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoa Linh Lan
Chương 12: Ảo giác
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.