Tôi và Yoko phải trở về New Your, nhưng có quá nhiều cảm xúc đang níu kéo tôi ở lại Berlin. Giá như được gặp Khánh thêm một lần nữ, thêm nhiều lần nữa. Mặc dù hiểu mình đang ích kỷ, kiếm tìm hạnh phúc trong sự chia ly của người khác... Nhưng tôi không biết phải làm thế nào, để chấm dứt niềm hy vọng ấy. trên đời này, có một thứ gọi là tình yêu từ cái nhìn đầu tiên, là tiếng sét ái tình khiến hai con tim xa lạ bỗng nhiên muốn hòa chung nhịp đập. Là một dạng cảm xúc như thế. Nếu như không gặp lại Khánh ở nơi này, có lẽ tình cảm dành cho anh mãi vẫn như trước kia. Chỉ là, mối tình đầu câm nín từ thời niên thiếu ấy. Nhưng nay, gặp anh ở nơi này, cảm xúc xưa không chỉ còn là thói quen mà bao ngày tôi cất giữ, cảm xúc hiện tại chân thực hơn bao giờ hết. Là tim đập nhanh, là nhớ, là thương, là lo lắng, hồi hộp. Là yêu.
Tôi lấy một vài lý do vớ vẩn để ở lại Berlin thêm vài ngày. Tôi nói với Yoko rằng mình cần đi thăm thú một số nơi. Thời gian ngắn ngủi vừa qua, tôi chẳng đi được đâu và cảm thấy không thỏa mãn. Yoko mệt mỏi trở về New York một mình. Cô ấy chỉ muốn tới nơi này để nghỉ ngơi. Nhưng, những gì diễn ra, tưởng là vui nhưng hóa ra lại không theo ý muốn. Chứng kiến người bạn cũ mê mệt trong tình yêu không lối thoát, cảm giác bất hạnh cứ bao lấy Yoko. Trời ơi, sao người ta ai cũng như ai? Sao cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-linh-lan/2457138/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.