Lớp Mười, nó sang Czech học. Vốn dĩ, với việc du học, ít người chọn nước Czech để gửi gắm con em mình. Nhưng đối với mẹ nó, bà gửi gắm con ở những nơi mà bà có thể cho rằng nó có thể sống yên ổn. Khánh học ở Prague, nó sống trong nhà một người bạn thân của mẹ, cô ấy đứng tuổi và không chồng con nên rất thương nó. Có lẽ, chính điều này làm mẹ nó an tâm hơn. Cuộc sog61 ở đây cũng có nhiều vất vả, nó không nhớ mẹ nó nhiều nhưng luôn nhớ nhắc mình hỏi mẹ có cô đơn không? Bà sống cô độc suốt nhiều năm như thế, tần tảo chăm lo cho nó và cho người cha đã chẳng thể nào tỉnh táo trở lại. Nó thương mẹ. Thương cái cách mà mẹ nó đang cố bước hay lết đi để sống. Một người phụ nữ suốt gần đấy năm chung thủy với một người điên, tận tụy với gia đình chồng, cái gia đình đã hắt hủi và ghẻ lạnh bà. Đã nhiểu lần nó khuyê mẹ nên có một gia đình mới, hay ít ra hãy chấp nhận những người đàn ông đang cố dắng tìm đến để sưởi ấm lòng bà. Nhưng bà luôn nói, bà cần nó và cha nó là đủ rồi. Đó là hai người đàn ông của cuộc đời bà và sẽ chỉ như vậy thôi. Có bao nhiêu người phụ nữ như mẽ nó ở trên cuộc đời này? Người phụ nữ đã dạy cho nó biết rằng phụ nữ là điều tuyệt vời nhất trên thế giới. Là những đóa hoa gai góc nhưng tươi đẹp biết mấy. Nó chưa bao gời nghĩ về phụ nữ của mình sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-linh-lan/2457129/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.