Diệp Minh nhân cơ hội này, hất chiếc hộp văng xuống bể nước bên dưới. Chìm nghỉm.
Wolfe gầm lên: "Các ngươi sẽ phải trả giá về việc này!"
Tống Nguy lao đến bên Victor, ôm lấy gã.
"Vic, vic, đừng bỏ tôi! Vic..."
Đúng lúc này, ầm một tiếng, mái bê tông phía trên bị thủng một lỗ lớn, đổ ập xuống. Bụi cát đá bay mù mịt, cả căn cứ Chủ Thần rung chuyển khiến ai cũng không đứng vững.
"Chúng ta bị oanh tạc rồi. Chủ Thần, tôi đưa ngài đi!" Tyler nhanh chóng lao đến bên cạnh Chủ Thần, chặn một khối kính vỡ đang đổ xuống đầu.
Một khối bê tông nữa từ trên cao rơi xuống, nước từ trên theo đó đổ xuống ầm ầm. Diệp Minh gào lên:
"Tống Nguy, căn cứ sắp sụp đổ rồi, đi với anh!"
Wolfe và Tyler trong chốc lát đã biến mất khỏi đống đổ nát. Mặt sàn bị tách làm đôi, nghiêng đi khiến Diệp Minh trượt theo mặt nghiêng, suýt văng ra ngoài. Kính cường lực vây quanh căn cứ bắt đầu rạn vỡ, rung chuyển. Đâu đó, các thùng nhiên liệu bị chấn động, phụt lửa lên dữ dội. Mặt sàn nứt vỡ, tay Tống Nguy đang ôm Victor liền tuột ra, khiến gã văng đi mấy mét, bị dòng nước đổ xuống, cuốn trôi. Tống Nguy vội vã lao theo, túm được ống quần gã, lấy hết sức lôi về phía mình.
Diệp Minh sau khi trượt đi, lại vội vã chạy tới. Tống Nguy cơ thể nhầy nhụa, bị nước xối qua các vết thương trên người khiến nó bợt ra, hở miệng trông thật kinh khủng. Nhưng hắn nhất quyết không buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-lenh/3495792/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.