Đúng lúc này, nghe thấy tiếng Mã Linh gọi lên ngoài:
"Tống Nguy, ra ngoài với tôi một lát!"
Tống Nguy nghe thấy tiếng Mã Linh, liền trả lời:
"Chờ chút!"
Hắn quay sang bảo Diệp Minh:
"Tôi không ăn cơm, tôi ra ngoài với Mã Linh. Anh ăn trước đi!"
Nói xong, hắn nhét hai khẩu súng vào túi áo măng tô, vội mở cửa bước ra ngoài.
Diệp Minh lặng lẽ đặt hộp cơm xuống bàn, tim bỗng bị đun nóng. Một cảm giác chua xót và phẫn nộ, từ mấy trăm năm nay, anh chưa từng có cảm giác này.
Nhận được suất cơm từ tay Diệp Minh, Hải Tâm và Triệu Thanh bèn gõ cửa phòng Nhạc Ly, gọi cậu sang ăn cơm chung cho vui, nhân tiện dò la một chút về Diệp Minh và Tống Nguy. Nhìn thấy hai anh trai mặt hoa da phấn đứng ngoài cửa, Nhạc Ly ngạc nhiên hỏi:
"Các anh cần gì?"
Hải Tâm tỏ vẻ thân thiện, liền vỗ vai Nhạc Ly:
"Muốn sang ăn cơm cùng em cho vui, ở một mình không buồn chán sao?"
Nhạc Ly chưa kịp phản ứng, hai vị khách lỗ mãng liền đã đẩy cửa bước vào trong. Triệu Thanh mở hộp cơm, nói:
"Nhạc Ly, qua đây ăn cơm đi!"
Nhạc Ly vốn tính tình nhút nhát, cũng không quen giao tiếp kiểu này, nhưng cũng không tiện "đuổi khách", đành mang cơm đến ngồi cạnh Triệu Thanh.
Hải Tâm vừa ăn vừa quan sát Nhạc Ly. Anh nhanh chóng "mổ xẻ" cậu thanh niên này. Dáng người mảnh khảnh, cao chừng một mét bảy mươi ba, tóc cắt kiểu hơi nhà quê, kính đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-lenh/2762188/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.