Gió đêm thổi tới, cuốn lên bụi bặm đầy trời, kiếm khí đột kích, trong thiên địa tràn đầy tâm ý xơ xác tiêu điều thê lương, trong khoảnh khắc, mấy chục thanh trường kiếm gần như cùng lúc đó bổ về phía Vân Khanh, thân hình bước nhanh lùi về sau mới nguy hiểm tránh thoát chiêu thức trí mạng kia, hai người võ công mặc dù cũng không kém, nhưng không biết làm sao trong tay đều không có binh khí. A Lục một cước đá về phía người áo đen trước mắt, trong nháy mắt đoạt được trường kiếm trong tay người kia, xoay cổ tay một cái mũi kiếm lập tức cắt ra yết hầu người kia.
Mục Vân Khanh bắt chước làm theo, binh khí giao chiến, vài tiếng loong coong nổ vang, dưới tối tăm ánh sáng lạnh lẽo âm trầm lấp đầy mắt người, hai người quay về mười mấy tên hắc y nhân càng chưa rơi xuống hạ phong. Lão phu nhân trơ mắt nhìn hắc y nhân liên tiếp ngã xuống đất, không muốn liền như vậy sắp thành lại bại, quát lạnh: "Phóng tiễn."
Tên lạnh kéo tới, A Lục theo bản năng kéo Mục Vân Khanh né tránh, trường kiếm trong tay từng cái chặn lại mũi tên bay tới, tùy ý thành đạo ánh bạc làm người ta sợ hãi.
Khi hai người ngừng thở ứng đối, một đạo mũi tên phá không mà vào, tiếng gió vèo vèo, nhắm thẳng vào A Lục, trong lòng Mục Vân Khanh thảng thốt, mạnh mẽ như gió xẹt qua, nàng như thỏ nhảy lên qua ra sức đẩy A Lục đi, trong nháy mắt mũi tên xuyên thấu thân thể của nàng.
Nàng càng không ngăn được sức mạnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-le-roi-rung-hoi-tu-noi-nao/1070278/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.