Trong đình nhất thời im lặng.
Tiêu Cẩn Sam thu hồi tâm tư nói đùa, nàng năm đó chính là không muốn vì Tiêu gia củng cố chính quyền mà thông gia con cháu thế gia mới gả cho Tề Diệu Văn, Tiêu gia cơ hồ không người đồng ý. Là thái hậu nổ lực dàn xếp mọi người, hạ xuống ý chỉ ban hôn mới ngăn chặn lời mù mịt đồn đãi, những cái này nàng đều ghi vào trong lòng. Thân thế của Mục Vân Khanh chỉ có mấy người Tiêu gia biết được, lão phu nhân ban đầu là từng khuyên Tiêu Cẩn Hoa bỏ đi bào thai trong bụng, nhưng nàng lựa chọn thuận theo tâm ý thái hậu, nhìn cô ở trong thâm cung ngươi lừa ta gạt đấu đá lẫn nhau sinh ra Mục Vân Khanh. Dù cho cả ngày hoảng sợ không chịu nổi một ngày, thái hậu cũng là vui vẻ chịu đựng.
Tiêu Cẩn Sam biết hậu vị nhìn như cao quý, nhưng quá mức cô quạnh, càng huống hồ tiên đế không thích cô, ngoảnh mặt làm ngơ. Có lẽ tồn tại của Mục Vân Khanh là lý do sống tiếp của thái hậu.
Nhưng một khi lý do này biến mất, cô sẽ tan vỡ, thậm chí chết đi. Nhưng mà điểm này chỉ có Tiêu Cẩn Sam nhìn thấu triệt, người nhà họ Tiêu lạnh lùng máu lạnh, sẽ không lưu ý điểm này.
Gió xuân phơ phất, tạo nên tinh thần, Tiêu Cẩn Sam lựa chọn nuốt vào bụng những thao thao bất tuyệt khuyên bảo kia, nguyên nhân đơn giản biết bao, bởi vì nàng cũng là một mẫu thân.
Thái hậu nhấc lên màn tơ, đi ra khỏi ngoài đình, dáng người phản chiếu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-le-roi-rung-hoi-tu-noi-nao/1070276/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.