Thiên địa mênh mông làm một thể, vô phương vô hướng, Mục Vân Khanh như con rối bị người dẫn dắt đi ở trong đó, đi đến rất lâu, hộ dân dần dần hiện lên, trước mắt càng là hiện ra hoa đăng muôn hồng nghìn tía, trăng sáng treo giữa trời, đây là tết Nguyên Tiêu?
Thẫn thờ cất bước ở bên trong phố lớn ngõ nhỏ, nghe tiếng rao hàng liên tiếp, trong đầu càng hỗn loạn. Thời khắc đầu mùa xuân, tết Nguyên Tiêu từ lâu qua đi, đây lại là nơi nào, nàng lại vì sao xuất hiện ở đây..
Coong một tiếng vang thật lớn, cắt ra trời xanh, đánh về phía nơi sâu xa tâm linh của nàng, nàng bỗng dưng quay đầu nhìn lại, hàn quang đại thịnh, trong mờ mịt đâm nàng không cách nào mở mắt. Nàng lấy tay che khuất con mắt, hòa hoãn giây lát, nhưng khi mở mắt ra, nàng sững sờ tại chỗ.
Một thân sam tím, trường kiếm ở trong tay tung bay, mấy đạo ánh bạc khúc xạ mà ra, bước chân liên tục sinh gió, kiếm lướt gió, vài sợi tóc đen bị người cắt đứt. Lấy một địch mười, bên người cô lại không người bảo vệ.
Mười tên hắc y nhân đằng đằng sát khí, dường như sớm có dự tính, binh khí trong tay xuyên thủng bóng tối, mang theo hàn khí lạnh lẽo ép về phía cô.
Dưới đao quang kiếm ảnh, cô chỉ đành nghiêng trái nhẹ tránh, lấy trường kiếm bên trong tay chặn lại lưỡi kiếm thế tới hung hăng, một tiếng vang chói tai, đồ sắt kim loại chạm ra tia lửa kịch liệt, cô thể lực không chống đỡ nổi bị đao mạnh mẽ bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-le-roi-rung-hoi-tu-noi-nao/1070272/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.