Trăng ló đầu cành, người đi du xuân, đèn như ban ngày. Tiếng rao hàng hai bên trên bờ không ngừng, mỗi nơi trước cửa chủ quán dừng lại rất nhiều công tử tuấn tú cô nương tướng mạo đẹp lại còn sai mê nhau.
Cái gọi là dưới ánh trăng nhìn thư sinh, dưới ánh đèn nhìn giai nhân, tối nay vừa qua, sợ là thúc đẩy giai ngẫu nhiều hơn.
Tửu quán mọc san sát rìa đường, Mục Vân Khanh chọn quán nhỏ ít ỏi người ngồi xuống, chọn chè trôi nước hợp với tình hình liền ngồi ở đó chờ đợi.
Nàng vốn cũng không phải là tính tình hoạt bát, thêm nữa đi theo phía sau Thẩm Kiếm Phong quanh năm đi khắp phố lớn ngõ nhỏ, tình cảnh lần này cũng là đã gặp, không cần thiết đi tham gia trò vui.
Bên tai truyền đến tiếng rao hàng như ẩn như hiện, Mục Vân Khanh cười cười, một lát sau Hồng Cừ đem một chuỗi kẹo hồ lô đưa đến tay nàng, hỏi nàng "Cô nương hôm nay làm sao cũng như đứa trẻ ăn cái này," Lời còn chưa dứt, đảo qua trên mặt Vân Khanh thoáng mang theo khuôn mặt nhỏ tính trẻ con, bỗng nhiên nghĩ đến người trước mắt còn chưa cập kê, lại cùng đứa trẻ có gì khác nhau đâu.
Viên đỏ long lanh tròn tròn tươi mới, giữa răng lượn quanh hương chua ngọt. Mục Vân Khanh cầm chuỗi đồ vật xoay chuyển qua lại, mặt mày cong cong, cười nói: "Ngọt a, loại ngọt ở bên trong tâm khảm."
"Có bao nhiêu ngọt, ngọt đến ngươi đem ta một mình bỏ lại nơi đó sao," Thái hậu chẳng biết lúc nào cũng tới một bên quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-le-roi-rung-hoi-tu-noi-nao/1070265/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.