Đàm Tịch Yên là một đại phu tốt bụng, nhìn thấy hắn ta kích động như thế liền không nhịn được, lên tiếng khuyên hắn: "Vị công tử này, thân thể là cha mẹ ban tặng, không nên ngược đãi bản thân mình như thế, nếu như ngươi có lời gì muốn nói, chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện, đừng làm tổn thương bản thân mình."
"Đàm cô nương, mẫu thân ta sắp chết rồi, cũng sẽ không quan tâm đến những chuyện này đâu." Hắn sau khi nghe những lời nàng nói như thế, đôi mắt đẫm lệ, khóc thét lên.
"Công tử, có phải mẫu thân của người bệnh rồi không?" Nàng lên tiếng hỏi.
"Sắp chết rồi, vì vậy Đàm cô nương, nàng nhất định phải gả cho ta, ba năm trước nàng đã từng cứu sống mẫu thân ta, nếu như trước khi chết bà ấy có thể nhìn thấy nàng trở thành nương tử của Lý Đạo ta, thì nhất định sẽ yên lòng mà đi." Tay còn lại của hắn lấy ra từ trong túi một đồng xu.
Lòng bàn tay đầy vết sẹo và bùn của hắn giơ lên: "Lý Đạo ta hôm nay dùng một đồng tiền cưới Đàm Tịch Yên làm thê tử, hiện tại ta chỉ có một đồng, nhưng không lâu nữa ta nhất định sẽ cho nàng sống một cuộc sống sung túc."
Đây chính là ép hôn, dùng tính mạng của hắn để ép hôn, lời hắn vừa dứt, lập tức đám đông chỉ chỉ trỏ trỏ vào hắn.
Đám đông nói hắn không biết tự mình soi gương xem bản thân mình hình dạng gì, còn hoang tưởng dùng một đồng xu thì có thể cưới được Đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-le-nhu-mong/2798708/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.