"Phu nhân, trang chủ tới rồi." Dịch Ngọc hơi tiến lên phía trước, ở bên cạnh nhắc nhở nàng.
Đàm Tịch Yên đưa mắt nhìn bóng dáng cao lớn trước mặt, trong lòng nàng không khỏi có chút mơ hồ, như thể nàng và hắn gần ngay trước mặt nhưng lại xa tận chân trời.
Nàng không thể với tới được trái tim hắn, nhưng mọi cử chỉ nhẹ nhàng của hắn đều nằm trong mắt nàng.
"Phu" Nàng nhẹ nhàng mở đôi môi đang định gọi hắn, nhưng một tiếng khóc nức nở sau lưng đã cắt ngang lời nàng.
"Phu nhân, phu nhân, nô tỳ không dám nữa, nô tỳ không dám nữa." Lê nhi yếu ớt ngã xuống đất bên cạnh nàng, tách trà mỏng manh vỡ tan trên mặt đất.
Nàng ta đã thành công thu hút tất cả ánh mắt của mọi người nhìn về phía này.
"Ngươi nói cái gì?" Nàng khẽ cau mày, tựa hồ không biết người nữ nhân này muốn làm gì.
"Phu nhân, là nô tỳ không nên chuẩn bị trà nóng cho trang chủ, Dịch Ngọc không có đẩy nô tỳ, là nô tỳ tự ngã xuống." Nàng nước mắt đầm đìa trong thật đáng thương.
"Ngươi đang nói nhảm cái gì vậy? Ta không có đẩy ngươi!" Dịch Ngọc nghe xong lập tức tức giận, liền lùi ra phía sau một bước, đôi mắt gấp gáp nhìn về phía Tịch Yên.
Lúc này, Nam Cung Thanh Quyết chậm rãi đến gần, nhìn thấy Lê nhi đang quỳ dưới đất khóc thút thít, ánh mắt hắn nhìn về phía Đàm Tịch Yên, giọng nói tao nhã và dễ nghe phát ra: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Trang chủ, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-le-nhu-mong/2798697/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.