*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nguyên lai là Độc vương đã hạ thủ. Đại ca, huynh khi nào thì đắc tội đại ma đầu kia?” Thư Quân Thiên nghe được một nửa, liền nhịn không được nhảy dựng lên. Nhìn Thu Phượng Vũ bên cạnh, lạnh như băng đá không chút động đậy, bỗng nhiên cảm thấy chính mình kinh ngạc quá mức.
“Ta nào biết mình khi nào chọc phải hắn? Có lẽ là hắn nhìn ta không vừa mắt?” Thư Lưu Y cười khổ. Nói nhiều rồi, cổ họng hắn lại bắt đầu thấy đau. Trên mặt cũng chậm rãi rướm máu và nước mủ, vô cùng kinh khủng.
Bộ dạng người không ra người ma không ra ma mày thật sự sỉ nhục hai mắt người khác. Thư Lưu Y chỉ muốn mau chóng về phòng tránh ánh mắt khác thường của mọi người, không muốn nói thêm nhiều, còn chuyện Độc vương tìm người đến dâm nhục hắn, chuyện mất mặt như thế đương nhiên lại càng không nhắc tới. Nói ra, chỉ có thể làm cho Thu Phượng Vũ trong lòng càng thêm nhạo báng hắn vô dụng thôi.
Hắn trộm nhìn Thu Phượng Vũ ngồi ở đối diện, đập vào mắt vẫn như cũ là một mảnh hờ hững khiến người lạnh tâm. Hắn cúi thấp đầu xuống, im lặng một hồi, cuối cùng cố lấy dũng khí thấp giọng nói: “Thu chưởng môn, lúc nãy đa tạ ngài cứu giúp……”
Nam nhân không nói một lời, hoàn toàn không quan tâm hắn.
Dù là kẻ ngốc lúc này cũng nhận ra không khí quỷ dị giữa Thư Lưu Y cùng Thu Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-lac-vi-thuc-quan/196891/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.