“Khởi giá đến Ninh Uyển cung.”
“Nhưng mà hoàng thượng…” - Thái giám bên cạnh tính khuyên can thánh thượng sợ người sẽ bị vương phi lây bệnh nhưng câu nói còn chưa dứt đã thấy hoàng thượng đi ra đến bên ngoài cung. Hắn không còn cách nào khác chỉ có thể theo sau.
Đứng trước Ning Uyển cung, xuất hiện hai người lính gác, vừa thấy hoàng thượng đi đến cả hai vội hành lễ, quỳ thụp xuống, đồng thanh nói: “Tham kiến hoàng thượng.”
“Bình thân. Vương phi đâu?”
“Khởi bẩm hoàng thượng vương phi vẫn đang ở trong có Tú Như túc trực bên cạnh.”
Sau một hồi thuyết phục hai tên lính canh bên ngoài vẫn không thể nào ngăn cản hoàng thượng vào trong thăm vương phi, chỉ có thể bất lực đưa cho người một cái mạn che mặt màu trắng để phòng dịch bệnh lay lan: “Xin hoàng thượng cẩn thận long thể.”
“Ta biết rồi.” - Quay qua thái giám cận thân, chàng ra lệnh: “Ngươi ngoài này đợi ta, tránh vào trong ồn ào ảnh hưởng đến nàng nghĩ ngơi.”
“Thần tuân chỉ.”
Một mình hoàng thượng tiến vào trong, bước chân gấp gáp, lòng nóng như lửa đốt, lo lắng không thôi. Vừa đến gần cửa, cửa phòng đóng kín càng làm chàng thêm bồn chồn. Vương phi của chàng vốn thích ánh nắng chan hoà, bây giờ phải cách ly ở nơi tối tăm chắc, tránh nắng tránh gió chắc rất buồn bực.
Đi thêm vài bước chàng bỗng nghe tiếng nữ tử cười giòn tan: “Không phải chứ? Nàng ấy còn cười được.” - Trong lòng giấy nên nghi ngờ, vội đưa tay đẩy cửa, cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-kiep-nhan-sinh/2999704/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.