Nghe những lời nói khó hiểu kia, Kinh Dương hỏi lại: “Ngươi là đang nói ta sao?”
Haha: “Thật đáng thương cho ngươi lúc này còn không biết bản thân là ai nữa.”
“Cuồng ngôn. Ngươi dám nói chuyện với bổn vương như vậy sao?” - Chàng tuy bị bắt đến nơi này còn chưa rõ thực hư thế nào nhưng khí chất trên người vẫn không thuyên giảm.
Vụt!
Tuệ Lâm chỉ phất tay một cái, lập tức hai tay Kinh dương bị trói lại cột vào hai bên thành đá, đến cả chân cũng bị trói chặt.
“Ngươi còn chưa ý thức được tình cảnh hiện tại của mình sao?”
Vùng vằng muốn thoát ra khỏi dây trói nhưng bất thành, Kinh Dương mặt đỏ bừng bừng, ánh mắt giận dữ: “Ngươi rốt cuộc là ai?”
Hoắc Diễm lúc này tiến lên, đứng trước mặt Kinh Dương thay lời chủ nhân: “Ngươi sẽ không ngờ tới được phúc phần của mình lại lớn như vậy, được diện kiến dung nhan của ma tôn của chúng ta. Bây giờ ngươi có thể chết không hối tiếc rồi.”
“Ma tôn?” - Kinh Dương vô thức lập lại lời Hoắc Diễm.
“Đúng vậy. Người này chính là ma tôn của chúng ta. Ngươi chuẩn bị nộp mạng đi.”
“Cảm giác bị rút tiên cốt sẽ không dễ chịu đâu. Ngươi đã sẵn sàng chưa?” - Tuệ Lâm lên tiếng hỏi.
“Ta có gì mà phải sẵn sàng chứ?” - Đã rơi vào tay quỷ dữ chàng xác định không có đường sống nhưng tuyệt nhiên vẫn không cầu cứu xin tha.
“Khá lắm. Lắm thì ta bắt đầu đây.”
Không tiếp tục nhiều lời, ả ta đã rầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-kiep-nhan-sinh/2999696/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.