Điều một tinh quân nhỏ bé giữ chức vụ trông coi sổ sách trên thiên đình có thể cảm nhận được thì không lý nào một Văn xương đế quân - Chủ quản thiên địa lại không hiểu tường tận. Hơn ai hết chàng biết rõ bản thân sắp phải ứng kiếp, có trách chỉ có thể trách chàng trước kia mềm lòng tha chết cho ả ma nữ kia. Lại trách cái tính tự cao, tin tưởng bản thân có thể cảm hoá được Tuệ Lâm cải tà quy chính mà thôi.
Khi nảy, lúc nhìn thẳng vào nữ tử kia, nhận thấy dấu ấn mạn đà la yêu hoa trên trán Diệp Khanh chuyển sang màu đỏ đậm, không đơn thuần chỉ là dấu ấn chu sa mà trước kia chàng phong bế nữa. Điều này chứng tỏ Tuệ Lâm đã cảm nhận được hồng khí nguyên thần của mình tồn tại trên người tiểu hồ ly. Có thể lúc đánh nhau với Diệp Khanh ở động Kinh Tuyền, Tuệ Lâm đã phá được phong ấn khi trước của chàng trên người Diệp Khanh. Chỉ là do nàng khi ấy quá lo lắng cho Kinh Dương nên đã không nhận ra sự khác lạ của cơ thể.
Lúc nắm chặt cổ tay Diệp Khanh, Duệ Minh không cố tình làm đau nàng, chàng chính là thông qua cách này kiểm tra thân thể của tiểu hồ ly không có bất kỳ điểm sai biệt nào. Qua mạch tượng, chàng biết được nàng chỉ là ngoại thương chưa thể phục hồi, thêm một chút thời gian tịnh dưỡng nhất định sẽ không sao.
Thú làm chàng lo lắng đó là Tuệ Lâm đã phát hiện tia hồng khí năm xưa của ả ta được giữ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-kiep-nhan-sinh/2999680/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.