Trên trời cao những áng mây phiêu bồng trong gió, nơi sa mạc khô cằn cát bụi bay mịt mù. Một nữ tử xiêm y trắng muốt, mái tóc đen dài mềm mượt như dòng suối nước, nhan sắc theo thời gian vẫn vẹn nguyên như ngày nào, vẫn xinh đẹp, vẫn kiều diễm giống như đã bị thời gian bỏ quên.
Hơn một trăm năm qua, Diệp Thanh đã đi khắp nơi cùng trời cuối đất, để góp nhặt lại những tinh phách nhỏ nhoi của Diệp Khanh nhưng tất cả đều vô vọng, bà không cảm ứng được khí tức của con gái mình. Hết cách, chỉ có thể quay lại chiến trường hỗn chiến năm xưa, nơi mà Diệp Khanh đã ngã xuống, nguyện hy sinh đổi lấy bình yên cho tam giới.
Trở lại đây sau một thời gian dài, tâm tình Diệp Thanh có chút phức tạp, chính nơi này đã cướp đi đứa con gái mà bà yêu thương nhất. Gạt đi những tâm tình không tốt trong lòng, Diệp Thanh đưa đèn kết phách lên, miệng bắt đầu lâm râm đọc chú ngữ. Nhanh chóng, cây đèn vàng phát ra hào quang, bay ra giữa không trung, bắt đầu cường đại.
Diệp Thanh lúc này vô cùng tập trung cố gắng không để bản thân bị chi trí, vì nếu không cẩn thận thứ bà hồi sinh không phải là nhi nữ của mình mà chính là Ma tôn tàn ác Tuệ Lâm, khi ấy há chẳng phải bà sẽ trở thành tội nhân thiên cổ. Càng có lỗi hơn với sự ra đi của con gái mình.
Trăm khó ngàn khó, Diệp Thanh vẫn muốn thử một lần, bởi tình mẫu tử trong bà chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-kiep-nhan-sinh/2999650/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.