Sắc trời chạng vạng, ráng đỏ trên tầng mây nhàn nhạt, có lẽ vì trải qua những cơn mưa xuân thanh tân gột rửa nên thực trong trẻo sạch sẽ.
Giờ này trên đường bình thường sẽ rất ít người, nhưng hôm nay là bắt đầu tế lễ mùa xuân, buổi tối trong cung mở tiệc, bên ngoài bá tính cũng hào hứng không ít. Đã có vài quầy hàng bày bán những con vật nhỏ, ngọc bội linh tinh, còn có quầy câu đố, trò chơi, cũng nhộn nhịp hẳn lên.
Ngồi trên xe ngựa, Khinh Nguyệt cảm thấy chán đến phát mệt, khẽ tựa vào thành xe, ngẩn người, không biết suy nghĩ cái gì. Hôm nay nàng đổi lại nữ trang, gỡ yết hầu, vẽ mày điểm môi, cũng che đi vệt chu sa đỏ như máu trên trán bằng đóa hoa điền màu tím nhạt. Kết hợp với hoàng y thanh tân tao nhã, nguyên bản ngoại hình tuấn dật mềm đi không ít, thành một cô nương có chút anh khí.
Xung quanh chỗ nàng ngồi tán loạn giấy mực, mùi thơm hoa đào thoang thoảng nhẹ nhàng. Sở Yến cẩn thận ôn nhu thu xếp lại chút đồ vật, lên tiếng:
- Tiểu thư, có cần ăn thêm chút điểm tâm không?
Nàng vô lực lắc đầu: “Không cần đâu, cũng sắp đến nơi rồi.”
Hoàng cung Thương quốc tráng lệ sâm nghiêm, nhưng lại lộ ra chút phóng khoáng như văn nhân sĩ tử. Cũng dễ hiểu, Thương quốc sùng văn, một chữ tài tử liền có thể tung hoành ngang dọc. Nhớ tới Bích quốc trọng võ binh lực hùng hậu, Nghi quốc sản vật dồi dào dân cư giàu có, nàng nghiêng đầu mím môi.
Lúc này cửa cung mở rộng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-kiep-hong-nhan/3141/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.